Đội hình bóng đá có thể rất khác nhau tùy thuộc vào các yếu tố như nhân sự, đối thủ và phong cách chơi ưa thích. Nếu nhìn vào các giải đấu hàng đầu thế giới, bạn sẽ thấy có một số đội hình cơ bản được các huấn luyện viên lựa chọn. Hãy cùng chúng tôi tìm hiểu đội hình bóng đá hay nhất được tổng hợp qua bài viết sau
Đội hình 4-3-3
Chúng ta sẽ bắt đầu với một trong những khóa đào tạo phổ biến nhất hiện nay. Liverpool và Manchester City gần đây đã đạt được thành công lớn khi sử dụng sơ đồ 4-3-3. Nó thường được ưa chuộng vì sự cân bằng mà nó mang lại giữa phòng thủ và tấn công, cho phép các đội chiếm ưu thế kiểm soát bóng và gây áp lực lên đối phương. Bài viết của chúng tôi về đội hình 4-3-3 và cách sử dụng, ưu điểm và điểm yếu của nó sẽ đi sâu hơn nhiều vào đội hình này.
Điểm mạnh:
- Hàng tiền vệ số 3 mang lại sự chắc chắn cho hàng phòng ngự và cơ hội sở hữu bóng.
- Các hậu vệ cánh cung cấp chiều rộng về phía trước.
- Mặt trận 3 có thể dồn ép hàng phòng ngự đối phương lên cao, gây áp lực và giành quyền kiểm soát bóng ở các khu vực dâng cao.
Những điểm yếu:
- Khoảng trống có thể mở rộng ở hàng phòng ngự khi các hậu vệ cánh dâng cao.
- Một tuyến phòng thủ cao có thể khiến các đội dễ bị đối phương phản công.
- Đòi hỏi mức năng lượng và sức bền cao trên hiện trường.
Được sử dụng bởi:
- Liverpool của Jurgen Klopp đã sử dụng ‘số 9 giả’ để liên kết hàng tiền vệ và hàng công trong sơ đồ 4-3-3 của họ.
- Manchester City của Pep Guardiola đã chơi thành công với sơ đồ 4-3-3.
- Đội bóng Barcelona của Guardiola đã thống trị bóng đá châu Âu vào cuối những năm 2000 bằng cách chơi thứ bóng đá “tiki-taka” bằng hình thức tương tự.
Đội hình 3-5-2
Theo như thông tin của những người tìm hiểu về tylebongda chia sẻ thì sơ đồ này ban đầu được phát triển bởi huấn luyện viên người Argentina Carlos Bilardo nhằm tạo khoảng trống phía trước tiền đạo huyền thoại Diego Maradona, đồng thời mang lại sự chắc chắn cho hàng phòng ngự, đội hình này đã đưa Argentina vô địch World Cup 1986. Trong những năm qua, đội hình 3-5-2 lại trở thành mốt một lần nữa, phần lớn nhờ tính linh hoạt to lớn của nó.
Điểm mạnh:
- Rất linh hoạt, với các hậu vệ cánh có thể dễ dàng chuyển đổi giữa phòng thủ và tấn công (mặc dù vai trò của họ chủ yếu là tấn công).
- 3 tiền vệ trung tâm tạo cơ hội thống trị cuộc chiến ở hàng tiền vệ.
- Các trung vệ có thể tiến lên hàng tiền vệ với sự hỗ trợ phòng ngự đầy đủ.
- Hai tiền đạo trung tâm có khả năng kết hợp và tránh bị cô lập ở phía trên.
Những điểm yếu:
- Có thể dễ bị phản công nếu tiền vệ hạng nặng bị chọc thủng lưới.
- Phòng ngự ở các vị trí rộng có thể khó khăn nếu các hậu vệ cánh tấn công nhiều về phía trước.
- Phụ thuộc nhiều vào những cầu thủ được đào tạo bài bản, có kỷ luật tốt và hiểu rõ vai trò của mình, đây là một khóa huấn luyện nâng cao cần có sự giám sát nghiêm túc.
Được sử dụng bởi:
- Các đội bóng của Antonio Conte thường nghiêng về sơ đồ 3-4-3 nhiều hơn, nhưng ông đã sử dụng thành công sơ đồ 3-5-2 ở Juventus, Chelsea và Inter Milan.
- Chelsea của Thomas Tuchel nổi tiếng với việc thường xuyên sử dụng sơ đồ 3-5-2. HLV người Đức thường xuyên sử dụng đội hình này ở PSG và Borussia Dortmund.
Đội hình 4-2-3-1
Sự thống trị bóng đá toàn cầu của Tây Ban Nha từ năm 2008 đến năm 2012 đã giúp đi tiên phong trong hệ thống này, bao gồm bộ tứ hậu vệ, hai tiền vệ phòng ngự và một tiền vệ 3 người sáng tạo hoạt động phía sau một tiền đạo trung tâm. Nó thường được sử dụng bởi các đội thiên về kiểm soát bóng.
Điểm mạnh:
- Hàng phòng ngự có sự ổn định cao nhờ sự kết hợp giữa bộ tứ hậu vệ và hai tiền vệ phòng ngự trung tâm.
- Trong khi đó, hai hậu vệ cánh và tiền vệ tấn công lại có nhiều khoảng trống.
- Tốt cho việc phát triển khả năng kiểm soát bóng từ hàng hậu vệ tới tiền vệ trung tâm.
- Tiền vệ tấn công số 3 có thể phối hợp linh hoạt và di chuyển tự do ở các vị trí dâng cao.
Những điểm yếu:
- Để luôn gọn gàng và có tổ chức, cần có nhiều sự giao tiếp giữa mỗi phần của khóa đào tạo.
- Hai tiền vệ phải nhanh nhẹn và chiếm ưu thế trong các tình huống một đối một. Nếu không, chúng có thể trở thành liên kết yếu.
Được sử dụng bởi:
- Đội tuyển quốc gia Tây Ban Nha của Vincent Del Bosque là một trong những đội tiên phong có ảnh hưởng nhất của hệ thống này, vô địch Euro 2008, World Cup 2010 và Euro 2012 với sơ đồ 4-2-3-1.
- Với sự dẫn dắt của Julian Naglesmann và Hansi Flick, Bayern Munich đã hoàn toàn thống trị Bundesliga trong những mùa giải gần đây với sơ đồ 4-2-3-1.
- Real Madrid của José Mourinho cũng đã sử dụng đội hình này rất hiệu quả.
Đội hình 4-4-2
Sơ đồ 4-4-2 là hệ thống được các đội bóng Anh lựa chọn từ khi Premier League ra đời năm 1992 cho đến khi sơ đồ 4-2-3-1 nổi lên vào cuối những năm 2000. Nó thường dựa trên một bộ tứ hậu vệ mạnh mẽ, một tiền vệ bốn người bao gồm hai cầu thủ trung tâm và hai tiền vệ cánh, và sự phối hợp tấn công của hai tiền đạo trung tâm. Ngày nay nó hơi lỗi thời nhưng nó vẫn có những ưu điểm.
Điểm mạnh:
- Chiều rộng và số lượng trong tấn công khiến sơ đồ 4-4-2 trở nên lý tưởng cho bóng đá phản công.
- Hai tiền đạo trung tâm có khả năng đối đầu với các trung vệ đối phương trong các tình huống 1v1.
- Hai hàng phòng ngự và hàng tiền vệ có bốn người có thể mang lại sự vững chắc cho hàng phòng ngự có chiều sâu.
Những điểm yếu:
- Có thể khó duy trì quyền kiểm soát trận đấu, đặc biệt là khi kiểm soát bóng vượt trội.
- 2 tiền vệ trung tâm có thể bị vượt qua trước hàng tiền vệ 3 người.
- Các tiền vệ rộng phải lùi lại và phòng ngự tích cực, điều này đòi hỏi sức chịu đựng và năng lượng thực sự.
Được sử dụng bởi:
- Atletico Madrid của Diego Simeone có lẽ là ví dụ nổi tiếng nhất hiện nay về hệ thống 4-4-2. Họ sử dụng hình dạng nhỏ gọn của nó để hấp thụ áp lực và tấn công các đội trong giờ nghỉ.
- Manchester United của Sir Alex Ferguson đã giành được nhiều danh hiệu nhờ hệ thống này.
Đội hình 4-3-2-1
Là một đội hình ít chính thống hơn, sơ đồ 4-3-2-1 thường được mô tả là “cây Giáng sinh” do hình dạng của nó khi hiển thị trên bảng thông tin đội. Đây thực chất là một biến thể của sơ đồ 4-5-1, được thiết kế để nhóm các cầu thủ vào những khu vực quan trọng trên sân và tiến bóng một cách hiệu quả. Sơ đồ 4-3-2-1 gồm 4 hậu vệ, 3 tiền vệ trung tâm, 2 tiền vệ tấn công và 1 tiền đạo trung tâm.
Điểm mạnh:
- Tiền vệ tấn công số 2 thường hoạt động chủ yếu với vai trò là tiền đạo tấn công, hỗ trợ tiền vệ tấn công nhiều nhất có thể và tạo thành số 3 linh hoạt trong tấn công.
- Việc có 5 tiền vệ trung tâm tương đối cho phép các đội chơi 4-3-2-1 thống trị bóng và duy trì quyền kiểm soát bóng một cách nghiêm túc.
Những điểm yếu:
- Sơ đồ 4-3-2-1 là một đội hình khá hẹp, có nghĩa là phụ thuộc nhiều vào các hậu vệ cánh để cung cấp chiều rộng cho phía trước.
- Do thiếu cầu thủ ở các vị trí tiên tiến, các đội khó có thể thực hiện các pha phản công thành công bằng cách sử dụng đội hình này.
Được sử dụng bởi:
- Huấn luyện viên huyền thoại người Ý Carlo Ancelotti rất hâm mộ đội hình này. Với AC Milan và Real Madrid, anh đã giành chức vô địch Champions League bằng sơ đồ 4-3-2-1.
- Terry Venables của Tottenham Hotspur là một trong số huấn luyện viên sử dụng đội hình này vào cuối những năm 1980 và đầu những năm 1990.
Đội hình 4-5-1
Với 4 hậu vệ, 5 tiền vệ và một tiền đạo, đội hình này thiên về chiều rộng hơn các biến thể 4-5-1 khác mà chúng ta đã thảo luận trước đây. Anh ấy trải rộng cơ thể ở hàng tiền vệ và khuyến khích những cầu thủ này hỗ trợ tiền đạo đơn độc của họ nhiều nhất có thể.
Điểm mạnh:
- Tại đây, tiền vệ số 5 chạy hết chiều rộng sân, giúp các đội dễ dàng phân phối bóng khắp khu vực giữa sân.
- Điều này có nghĩa là thay vì chỉ phát huy lối chơi kiểm soát bóng, hệ thống 4-5-1 còn cho phép các đội tạt bóng từ các vị trí rộng.
Những điểm yếu:
- Có rất nhiều áp lực lên tiền đạo duy nhất ở đây. Họ không chỉ được trông cậy vào việc ghi bàn mà còn phải gây áp lực lên tuyến sau đối phương, thường là một mình.
- Nếu các tiền vệ cố gắng hỗ trợ tiền đạo này quá nhiều để tránh sự cô lập của anh ta, họ có thể để lại khoảng trống phía sau.
Được sử dụng bởi:
- Chelsea của José Mourinho đã sử dụng hệ thống 4-5-1 để đạt hiệu quả lớn vào giữa những năm 2000.
- Trong suốt sự nghiệp lâu dài của Arjen Robben và Franck Ribéry tại Bayern Munich, sơ đồ 4-5-1 cho phép gã khổng lồ nước Đức xây dựng sự thống trị của mình bằng lối chơi chạy cánh ấn tượng.
Đội hình 3-4-3
Hệ thống phòng thủ 3 người chơi này chú trọng hơn vào việc bố trí các cầu thủ tấn công ở vị trí cao và rộng để hỗ trợ kẻ tấn công đơn độc. Với 3 trung vệ, một tiền vệ 4 người gồm 2 hậu vệ cánh và một tiền đạo 3 người bao gồm cả tiền vệ cánh, đội hình này được xây dựng dựa trên việc phát triển chiều rộng và kéo giãn đối phương. Điều này đòi hỏi sự cân bằng mạnh mẽ ở trung tâm sân, với một tiền vệ tràn đầy năng lượng, thường được bổ sung bởi một tiền vệ lùi sâu hơn, phòng ngự nhiều hơn.
Điểm mạnh:
- Việc bao gồm một hậu vệ quét chơi bóng (được gọi bằng thuật ngữ libero trong tiếng Ý) cho phép bóng được chuyển về phía trước từ hàng phòng ngự, kích hoạt các cuộc tấn công.
- Chơi hiệu quả trong sơ đồ 3-4-3 có thể tàn phá đối phương bằng cách làm quá tải các khu vực rộng lớn trên sân với số lượng cầu thủ vượt trội.
- Các tiền đạo đơn độc ít có khả năng bị cô lập hơn nhờ sự hỗ trợ dồi dào không chỉ của hai tiền vệ cánh mà còn của các tiền vệ trung tâm và hậu vệ cánh, những người có quyền tự do tiến lên.
Những điểm yếu:
- Vai trò của tiền vệ cánh trong đội hình này cực kỳ khắt khe. Nếu không có những cầu thủ có khả năng cung cấp tốc độ, sức chịu đựng và cam kết phòng thủ, hệ thống này sẽ gặp khó khăn.
- Với việc chỉ có 1 hoặc 2 tiền vệ trung tâm hỗ trợ liên tục cho 3 hậu vệ, đôi khi có thể thiếu chỗ che chắn phòng ngự ở tuyến giữa.
Được sử dụng bởi:
- Với tư cách là huấn luyện viên Barcelona, Johan Cruyff đã sử dụng sơ đồ 3-4-3 để tận dụng tối đa thế hệ cầu thủ đẳng cấp thế giới của mình, bao gồm Pep Guardiola và Ronald Koeman.
- Juventus của Antonio Conte sử dụng sơ đồ 3-4-3, với trung vệ người Ý Leonardo Bonucci đóng vai libero .
Đội hình 4-1-3-2
Trong số tất cả các đội hình mà chúng tôi đã đề cập trong bài viết này, 4-1-3-2 có lẽ là đội hình ít được sử dụng nhất. Thường được sử dụng bởi các đội muốn thống trị 1/3 cuối sân, sơ đồ 4-1-3-2 thường được coi là đội hình có tính tấn công cao. Chỉ với một tiền vệ phòng ngự trung tâm bảo vệ bốn và năm cầu thủ phía sau ở những khu vực tương đối cao trên sân, anh ta có thể cực kỳ hiệu quả khi tạo cơ hội và khai thác hàng phòng ngự đối phương.
Điểm mạnh:
- Đội hình này về cơ bản là một biến thể tấn công của 4-4-2, đảm bảo sức mạnh tấn công đồng thời giảm khả năng bị vượt qua ở giữa do thu hẹp hàng tiền vệ.
- Bốn hậu vệ được bảo vệ bởi một tiền vệ phòng ngự trung tâm duy nhất có nhiệm vụ lùi sâu và loại bỏ các đợt tấn công của đối phương. Điều này cho phép tiền đạo số 5 có thể dâng cao, giành lại bóng ở những khu vực dâng cao.
Những điểm yếu:
- Hàng tiền vệ số 3 của một đội có thể trở nên quá hẹp và nếu họ không được hỗ trợ bởi các hậu vệ cánh dâng cao, thì việc tạo ra sự di chuyển qua hai cánh sẽ khó khăn.
- Do khả năng bị lộ ra ở hai bên cánh, các đội chơi với sơ đồ 4-1-3-2 có thể dễ bị phản công nhanh.
Được sử dụng bởi:
- Một trong những ví dụ nổi tiếng nhất của hệ thống này là đội tuyển Croatia của Slaven Bilic, đội đã sử dụng sơ đồ 4-1-3-2 để tận dụng tối đa Modric, Rakitic và Olic.
- Huấn luyện viên người Ý Roberto Mancini đã dẫn dắt Manchester City tới chức vô địch Premier League đầu tiên vào mùa giải 2011–12, thường xuyên sử dụng hệ thống 4-1-3-2.
Đội hình 4-1-2-1-2
Sơ đồ 4-1-2-1-2 còn thường được gọi là “Diamond”, do hình dáng của nó ở hàng tiền vệ. Với một tiền vệ phòng ngự trung tâm bảo vệ 4 hậu vệ, được hỗ trợ bởi 2 tiền vệ trung tâm tiến xa hơn một chút và một tiền vệ tấn công trung tâm được bố trí phía sau một đối tác nổi bật, đây là một đội hình siêu hẹp. Điều này có nghĩa là chiều rộng phải được cung cấp bởi các bên. Hãy cùng khám phá cách thức hoạt động của tính năng này.
Điểm mạnh:
- Hình dạng kim cương có thể lý tưởng để lấp đầy các khu vực trung tâm của hàng tiền vệ và trở nên hiếu chiến hơn trước một đội thích chiếm ưu thế về kiểm soát bóng.
- Đội hình này mang lại cho các đội lợi thế khi có tiền đạo thứ hai. Sơ đồ 4-1-2-1-2 cho phép bạn thiết lập mối quan hệ đối tác nổi bật cũng như hàng tiền vệ đông đúc phía sau họ.
Những điểm yếu:
- Hình dạng này thu hẹp hệ thống 4-4-2 điển hình và việc thiếu chiều rộng này có thể khiến các đội bị lộ trong khu vực rộng.
- Tiền vệ phòng ngự trung tâm đóng vai trò quan trọng trong việc xác định vị trí giữa hai trung vệ và định hình giai đoạn kiểm soát bóng ban đầu. Nếu một đội ghi được CDM, việc đưa bóng ra khỏi hàng phòng ngự sẽ trở nên rất khó khăn.
Được sử dụng bởi:
- Trong trận Liverpool thất bại về danh hiệu 2013-2014, Brendan Rodgers sử dụng sơ đồ 4-1-2-1-2 để tận dụng tối đa cặp tiền đạo Suarez và Sturridge, trong khi Steven Gerrard giật dây ở hàng tiền vệ.
Trên đây là những thông tin về đội hình bóng đá hay nhất mà chúng tôi muốn gửi đến các bạn. Hy vọng những thông tin trên giúp bạn hiểu hơn về vấn đề này. Ngoài ra các bạn có thể xem bảng xếp hạng để có thể biết xếp hạng các đội bóng mới nhất. Cảm ơn bạn đã đọc bài viết